Nào các con, ghe bầu đã sẵn
Vứt hèn đi, ta quyết vươn khơi
Đứa nào sợ, cứ ở nhà núp vợ
Đứa nào gan, theo hướng mọc mặt trời.
Bão bẻ gãy buồm rồi cha ơi
Đừng nản!
Vung chèo lên chém sóng hoang vu
Rất có thể cha con ta sẽ chết
Nhưng đời sau sẽ thoát kiếp ao tù.

Chúng con khát cha ơi
Đừng rối!
Có nỗi khát nào bằng khát trùng khơi
Kìm khát lại và chèo, nhanh hơn nữa
Có đại dương ta thỏa khát muôn đời.
Kìa cá dữ cha ơi
Đừng hoảng!
Một tay chèo, một tay hãy giơ lao
Rất có thể cha con ta sẽ chết
Và hồn ta sẽ hóa sóng thét gào.
Em con chết rồi cha ơi
Đừng khóc!
Biển mênh mông nước mắt thấm vào đâu
Hãy bỏ xác em con nuôi biển
Rồi cá tôm sẽ nuôi lại đời sau.
Kìa mặt trời nhô đỏ lừ từ nước
Trên sóng xanh thấp thoáng dải vàng
Cánh chim lạ túa lên rợp nắng
Tiếng kêu mừng xé toạc hồng hoang.
Thuyền quay mũi về bờ
Những mặt người ngóng lại
Trời sa mưa nước mắt mịt mờ rơi
Ngôi mộ cát phủ hoa sóng trắng
Gió hải dương văng vẳng vọng lời…
Các con về sắm thuyền to lưới rộng
Mở lớn mắt ra cho xứng biển nhà
Lúc vùng vẫy các con hãy nhớ
Xương trắng cha làm cọc mốc Hoàng Sa!
Lưu ý: Bài viết Thơ Đỗ Tiến Thụy: Người đi mở biển được tổng hợp từ nhiều nguồn thông tin công khai trên Internet và được xử lý bởi trí tuệ nhân tạo (AI). Nội dung chỉ mang tính chất tham khảo, không đại diện cho bất kỳ tổ chức hay cá nhân nào. Mọi sai sót hoặc vấn đề liên quan đến nội dung, vui lòng liên hệ: [email protected] để được hỗ trợ và điều chỉnh kịp thời.